Bài ca người lính biển
Có một chiều hoàng hôn màu máu
Người lính già lặng lẽ xuống tàu
Khoảng trời quê hương vời vợi niềm đau
Binh đao
Khói lửa
Anh mải miết đi về phía biển
Đạn lên nòng nóng cháy hờn căm
Đảo thân yêu … giặc giã điên cuồng
Băm nhừ
Hạnh phúc
Gió thổi tới nơi anh mặn chát
Sóng xô tàu vỗ khúc gian lao
Cá loạn dòng, chim chới với xanh cao
Sơn hà
Nhức nhối
Người lính nhìn hoàng hôn máu xối
Thấy tiền nhân giục bước quân hành
Thấy đồng đội nằm lại chốn xa xanh
Khúc khải hoàn
Trao gửi
Người lính già thấy mình trẻ lại
Máu sôi rền, săn chắc đôi chân
Như bao năm qua trận mạc xa gần
Can trường
Dũng mãnh
Anh đứng nơi mũi tàu kiêu hãnh
Nối hồn cha ông, ôm biển quê nhà
Gom lòng đồng đội hát “Tiến quân ca”
Đặt tiếng gọi non sông vào tay súng
Sau anh
Điệp điệp trùng trùng trai hùng ra biển.
LAN PHƯƠNG
Ý kiến bạn đọc
Tên của bạn
Địa chỉ email
Nội dung bình luận